Người Không Là Nhân Viên Pháp Ðịnh

Có ba loại nhân viên không phải là nhân viên pháp định: người bán trực tiếp, nhân viện địa ốc có môn bài (bằng hành nghề) và một số người làm dịch vụ chăm sóc. Người bán trực tiếp và nhân viên địa ốc có môn bài (bằng hành nghề) được xếp vào loại tự doanh cho tất cả các mục đích thuế liên bang, bao gồm thuế lợi tức và thuế làm việc, nếu:

  • Hầu như mọi chi trả cho dịch vụ của họ trên tư cách bên bán trực tiếp hoặc đại lý địa ốc đều trực tiếp liên quan tới hoạt động bán hàng hay kết quả khác, chớ không phải với số giờ làm việc, và
  • Họ thực hiện dịch vụ theo văn bản hợp đồng, trong đó quy định là họ không được xem như nhân viên vì mục đích thuế liên bang.

Người làm dịch vụ chăm sóc là những cá nhân cung cấp dịch vụ chăm sóc cá nhân, đồng hành hoặc chăm sóc tại gia đình cho trẻ em hoặc người già hoặc người khuyết tật. Một người tham gia vào hoạt động thương mại hoặc kinh doanh kết nối người làm dịch vụ chăm sóc với những cá nhân muốn thuê họ (nghĩa là công ty cung cấp dịch vụ chăm sóc) sẽ không được coi là chủ lao động của người làm dịch vụ chăm sóc nếu người đó không nhận hoặc trả lương hoặc tiền công cho người làm dịch vụ chăm sóc và được người làm dịch vụ chăm sóc hoặc người thuê họ trả thù lao trên cơ sở phí. Những người làm dịch vụ chăm sóc không phải là nhân viên của công ty cung cấp dịch vụ chăm sóc thường được coi là tự doanh cho tất cả các mục đích thuế liên bang. Tuy nhiên, người làm dịch vụ chăm sóc có thể là nhân viên của cá nhân được thực hiện các dịch vụ chăm sóc; tham khảo Ấn Phẩm 926, Hướng Dẫn Về Thuế Cho Chủ Lao Động Là Hộ Gia Đình (tiếng Anh).

Nên tham khảo thông tin ở đoạn Không Phải Nhân Viên Pháp Định trong Ấn Phẩm 15-A, Hướng Dẫn Thuế Vụ Bổ Túc cho Hãng Sở (tiếng Anh) để biết thông tin phụ trội.